Chủ đề: Phương Cách Rao
Giảng "Tin Lành"Thành công.
II.Ti-mô-thê 4:2 hãy giảng đạo, cố
khuyên, bất luận gặp thời hay không gặp thời, hãy đem lòng rất nhịn nhục mà bẻ
trách, nài khuyên, sửa trị, cứ dạy dỗ chẳng thôi.
Dàn bài:
1/ Hãy
Giảng Đạo (cố khuyên)
2/ Luôn luôn giảng Đạo (bất luận gặp thời hay không gặp
thời )
3/ Kiên trì giảng Đạo (đem lòng rất nhịn nhục mà bẻ trách,
nài khuyên, sửa trị)
(cứ dạy dỗ
chẳng thôi)
Trước
khi muốn giảng đạo hiệu quả chúng ta phải hiểu thật đúng đắn về "Đạo"
rồi mới biết mà giảng cho họ về đạo. Tôi thường bị mọi người hỏi là anh theo đạo
phải không? tôi mỉm cười và nói không tôi không theo "đạo' tôi tin Chúa
Giê-xu. Sở dĩ tôi trả lời không theo đạo là vì trong tâm trí của họ hiểu là đạo
giáo, giống như một tổ chức nào đó do con người lập nên.
Vậy
thì thế nào gọi là Đạo? Đạo là con
đường, đạo là Trời. mặc dù có rất nhiều con đường (đạo) khác nhau, nhưng chỉ
có 1 con đường duy nhất cho loài người để được phước hạnh và sự sống
sung mãn. Con đường đó là gì?
Giăng 14:6 Vậy Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Ta là đường đi, lẽ
thật, và sự sống; chẳng bởi ta thì không ai được đến cùng Cha.
Mở bài.
Chính Phao lô là người đã đạt tới đích
và đã tuyên bố kết thúc cuộc chạy. Ông đã khuyên học trò mình là Ti-mô-thê rằng:
“ Bất luận gặp thời, hay không gặp thời.. . .” Hàng tỷ người đang đứng
trước sự chết mất. Chúa Giê-xu đang trên đường trở lại để cất Hội Thánh Ngài.
chúng ta phải xác định ngay bây giờ: chúng ta là người thuộc Hội Thánh Đức Chúa trời, hay
thuộc về thế gian? Nếu chúng ta thuộc về
Hội Thánh của Đức Chúa Trời, bạn hãy đi chia sẻ Tin Mừng cho những người đang
đau khổ. Vì nếu bạn không chia sẻ Tin Mừng cho người đang đau khổ, thì chúng ta
hy vọng gì được chia phần trong ngày Chúa Cứu Thế Giê-xu trở lại để cất Hội
Thánh Ngài? chúng ta có biết rằng Đức Chúa Trời không đòi hỏi sự chiến thắng từ
nơi chúng ta không? Vì sự chiến thắng không phải do bạn, mà Chúa Giê-xu đã chiến
thắng rồi. Ngài chỉ đòi hỏi chúng ta phải chiến đấu, vì nếu chúng ta chiụ chiến
đấu, thì Chúa sẽ làm cho sự chiến đấu của chúng ta trở thành kết quả do sự chiến
thắng từ nơi Chúa Giê-xu. Trong tất cả thơ tín của Phao-lô, thì đây là một lời
kêu gọi, nhắn nhủ, cũng là một lời từ biệt cảm động nhất. Lời giã biệt này mang
cả một sự trang trọng, khi sứ đồ Phao lô răn bảo Ti-mô-thê. Ông mở đầu bằng một
câu rất quan trọng.( câu 1 ) Có nghĩa là Phao-Lô và Ti-mô-thê đều ý thức
được rằng, có sự hiện diện vô hình của Chúa. Có 3 nguyên tắc căn bản trong
IITim 4:2 để chúng ta luôn vững bước và thành công khi làm chứng cho muôn dân,
mời hội thánh cùng với tôi khám phá sự sâu nhiệm của lời Ngài qua phân đoạn
kinh thánh này nhé.
Thân
bài:
1/ Hãy
Giảng Đạo (cố khuyên)
Trong tất cả thơ tín của Phao-lô, thì
đây là một lời kêu gọi, nhắn nhủ cho Timothe và cho tất cả những ai đang sống
trong nhân đức của Đức Chúa trời, Bạn sẽ để ý thấy rằng
chúng ta không chỉ được kêu gọi để được cứu nhưng chúng ta còn được kêu gọi để
rao giảng Lời Chúa hay nói cách khác là làm chứng nhân cho Chúa .(Mat 28:19 Vậy,
hãy đi dạy dỗ muôn dân,). Đây là chỗ mà quá nhiều
Thầy giảng đi lạc. Chúng ta đã được kêu gọi để làm Mục sư - Giáo sư của Lời Đức
Chúa Trời . Đây là sự kêu gọi Thánh và cao trọng của một cơ đốc nhân, đó là một
nghĩa vụ nghiêm trang. Kinh Thánh không phải chỉ là quyển sách mà thỉnh thoảng
chúng ta trưng dẫn vài câu trong những bài giảng của chúng ta. Lời Chúa phải giữ
địa vị trung tâm và dân sự Chúa phải biết điều đó. Họ phải biết, do gương mẫu
chúng ta nêu ra, rằng chúng ta là người rao giảng Lời của Đức Chúa Trời . Được
kêu gọi làm người rao giảng Kinh Thánh là một phần thưởng lớn. Người Thầy giảng
sống với Kinh Thánh, đọc Kinh Thánh để tìm ích lợi cho bản thân mình và cầu
nguyện với quyển Kinh Thánh mở ra trước mặt, chẳng bao lâu sẽ được người ta biết
đến như là người rao giảng Kinh Thánh. những bài giảng sẽ làm cho Kinh Thánh trở
nên sống động cho dân sư của ông. Bằng cách đó, chúng ta có thể làm được những
gì Đức Chúa Trời đã kêu gọi chúng ta làm, đó là rao giảng Lời Chúa . Chúng ta sẽ
tập chú trực tiếp hơn trên khía cạnh giảng luận này vào một chương sau. Xin nhớ
rằng, Lời Đức Chúa Trời phải giữ địa vị trung tâm trong sự giảng luận của chúng
ta. Chúng ta cần biểu lộ điều này bằng nh ững hành động của chúng ta.
2./ Luôn luôn giảng Đạo (bất luận gặp thời hay không gặp
thời )
Chúng
ta cần phải sẵn sàng và
luôn luôn làm chứng cho người khác biết về Chúa Jêsus bất luận “gặp thời
hay không gặp thời”. Hãy làm chứng đạo vào mùa đông và vào mùa hè, mùa
xuân và mùa thu. Hãy công bố Đấng Christ ra ở nơi sứ điệp được tán thưởng và ở
nơi sứ điệp bị dèm chê. Hãy giảng đạo ở nơi hai cánh cửa rộng mở và ở nơi chúng
bị đóng lại. Hãy chia sẻ tin lành với cả người già lẫn trẻ, kẻ giàu hay nghèo, ở
nơi công cộng hay tại tư gia. I Phierơ
3.15: “nhưng hãy tôn Đấng Christ, là Chúa, làm thánh trong lòng mình. Hãy
thường thường sẵn sàng để trả lời mọi kẻ hỏi lẽ về sự trông cậy trong anh em,
song phải hiền hòa và kính sợ”. Và như Lời Ðức Chúa Trời được giảng dạy
trong hội thánh ngay cả trong lúc “không gặp thời”, thì chúng ta cũng kiên trì
rao giảng cho những người ngoài hội thánh ngay cả trong những hoàn cảnh khó
khăn. (1 Tê-sa-lô-ni-ca
1:6 sứ đồ nhắc nhở Ti-mô-thê phải tin cậy nơi sự khôn ngoan của
Lời được soi dẫn mà Ti-mô-thê đã được dạy dỗ từ khi còn nhỏ. Cũng như
Ti-mô-thê, đôi lúc các trưởng lão cũng phải khiển trách những người sai quấy.
Khi làm thế, họ phải luôn tin cậy nơi Kinh Thánh. Hơn nữa, vì Kinh Thánh là bởi
Ðức Chúa Trời soi dẫn, mọi sự quở trách căn cứ trên Kinh Thánh thật sự đến từ Ðức
Chúa Trời. Bất cứ ai bác bỏ những lời khiển trách căn cứ trên Kinh Thánh là bác
bỏ lời khuyên được soi dẫn đến từ chính Ðức Giê-hô-va, chứ không phải đến từ ý
tưởng của loài người. Chúng ta dạn dĩ đi đến
nơi nào mà chưa có con người đến. Hết thảy chúng ta đều có lời
kêu gọi ấy. Quí vị đang có một lãnh vực ảnh hưởng rất đặc biệt trong thế gian này.
3/ Kiên trì giảng Đạo (đem lòng rất nhịn nhục mà bẻ trách,
nài khuyên, sửa trị)
cứ dạy dỗ
chẳng thôi)
Chúng
ta cần phải “đem lòng rất nhịn nhục”, “bẻ trách” và “nài khuyên”.
Chúng ta cần phải trình bày cho rõ ràng, nhưng đừng nhồi nhét vào họng của người
ta. Côlôse 4.6 chép lời nói của chúng ta cần phải “nêm thêm muối”. Phao-lô đang nói với một trưởng lão, một người
có trách nhiệm “bẻ-trách, sửa-trị, dạy người trong sự công-bình” bên trong hội
thánh. Trong những “ngày sau rốt” nầy, những “thời kỳ nguy hiểm”
nầy, có nhiều tiếng kêu gào phải chú ý. Nhiều người sẽ “không chịu nghe đạo
lành”. Hệ thống thờ lạy hình tượng, Kỹ Nguyên Mới, chủ nghĩa thần bí, chủ
nghĩa nhân đạo, chủ nghĩa thế tục, v.v…hết thảy đều xưng mình là thực. Trong thời
kỳ tối tăm nầy, sự sáng chiếu rọi của Tin lành càng trở nên quan trọng hơn. Đây
là những lời tâm huyết của một đầy tớ Đức Chúa Trời sau nhiều năm hầu việc
Chúa, rao giảng Tin-lành của Chúa Jesus không hề mỏi mệt, nay chuẩn bị kết thúc
cuộc đời của mình để về với Chúa. Phao-lô để lại những lời quý báu này cho người
con thuộc linh, cũng là bạn đồng lao là Ti-mô-thê. Dẫu cho mẫu số chung của chức
vụ Phao-lô là sự đau khổ, hoạn nạn, tù đày vì Tin-lành của Chúa Jesus nhiều hơn
những ngày dẽ dàng thong dong, nhưng điều đó không làm cho ông thối chí, sờn
lòng, và lui đi trong chức vụ. Ngược lại, những thử thách khó khăn làm cho ông
kinh nghiệm được quyền phép của Tin-lành của Chúa Jesus hành động cách có quyền
trong ông và khiến ông không thể ngừng nghỉ được trong việc rao giảng Tin-lành
phước hạnh này. Chắc chắn rằng Chúa mà ông gặp gỡ ngày nào đó trên đường đi
Đa-mách và sứ điệp mà Đức Chúa Trời đã ủy thác cho ông đã là sự ngọt ngào và đầy
thú vị cho cuộc đời của ông trải qua nhiều năm đến nỗi không thể nào nói lời tạm
biệt với lẽ thật này hay thay thế nó bằng một nỗi đam mê nào khác. Ông sẽ từ
giã cõi đời này và những người thân yêu, bạn bè, tín hữu để ra đi với Chúa là Đấng
ông hằng yêu mến và phục vụ trọn cả đời. Trước mắt sứ đồ Phao-lô là một viễn ảnh
không có gì sáng sủa cho việc rao giảng Tin-lành của Chúa Jesus Christ trong những
ngày sau cùng của lịch sử nhân loại. Sứ đồ Phao-lô cũng vẽ ra cho thấy viễn ảnh
của một thời kỳ mà con người sẽ không còn ham thích nghe những gì từ Kinh Thánh
là Lời Đức Chúa Trời nhưng thích nghe những chuyện huyễn, bùi tai, tạo nên sự
thỏa mãn giả tạo cho linh hồn. Chẳng có sự đánh lừa nào lớn hơn và kinh tởm hơn
sự đánh lừa của sứ điệp Tin-lành giả tạo. Khi con người dùng những thủ thuật của
tôn giáo để dẫn dụ người khác vào trong con đường dường như chánh đáng thì lúc ấy
quả là một sự rủa sả thay vì chúc phước của Đức Chúa Trời. Chính vì thế, càng gần
đến sự tái lâm của Chúa Jesus Christ, chúng ta sẽ thấy trong hội thánh và ngoài
hội thánh dầy dẫy những loại tiên tri giả và người rao giảng Tin-lành giả hiệu.
Tuy nhiên, sứ điệp của Tin-lành chân chính dẫu có trở nên lỗi thời đi chăng nữa
thì sứ điệp đó luôn luôn là điều thế gian cần. Tất cả những sự đòi hỏi nào khác
ngoài việc con người cần được tha thứ và cần đến sự cứu rỗi trong Chúa Jesus
Christ đều là những khao khát bên ngoài và bề mặt của tấm lòng con người mà
thôi. Người hầu việc Đức Chúa Trời và rao giảng Tin-lành của Chúa Jesus Christ
phải tin quyết chắc chắn rằng sứ điệp mà chúng ta rao giảng là nhu cầu thiết yếu
nhất của con người và không có gì có thể thay thế được. Vì không xác quyết được
điều, có một số người đã thay đổi cách rao giảng và ngay cả sứ điệp mình rao giảng
để cho phù hợp với thị hiếu và sở thích của con người. Khi chúng ta làm điều đó
cho thấy rằng chúng ta bắt đầu rao giảng một sứ điệp của sự nhân nhượng và
Tin-lành "pha loãng" của Chúa Jesus Christ.
Kết luận:
Dẫu
là con cái Chúa hay tôi tớ Chúa, những lời này của sứ đồ Phao-lô đã ủy thác vào
trong đời sống chúng ta trách nhiệm rao giảng Tin-lành của Chúa Jesus Christ
cho mọi người, trong mọi thời đại, trong mọi tình huống của xã hội và đời sống
cá nhân của con người. Bắt đầu một ngày mới, chúng ta hãy cầu xin Chúa ban cho
chúng ta tấm lòng dạn dĩ và can đảm để rao giảng vả chia sẻ tin mừng của Chúa
Jesus Christ cho những người chúng ta gặp gỡ tại trong sở làm, nơi học đường, ở
lối xóm và ngay cả trong gia đình của chúng ta dẫu cho có "gặp thời hay
không gặp thời." Nếu chúng ta trung tín trong đời sống cá nhân và chức vụ
mình, Đức Chúa Trời sẽ ban phước cho chúng ta và gia đình chúng ta. Amen!
0 comments:
Đăng nhận xét